Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

Lấy cớ "giăng quần" giở trò đồi bại với "cô chủ" tàn tật


Sau khi tắm xong, Hội đi qua phòng H., thấy cháu ngủ một mình bèn đẩy cửa vào. Hội cởi quần cháu H, quấy rối khiến H tỉnh giấc.

Dù cố biện minh cho việc mình vào phòng "cô chủ" để giúp cô bé "giăng quần", và hành vi hiếp dâm thực chất chỉ là dâm ô, nhưng bị cáo Trần Ngọc Hội vẫn bị HĐXX tuyên y án sơ thẩm với bản án 12 năm tù.


Chỉ vì không kìm nén dục vọng, Hội phải dừng cuộc sống tự do, thụ án 12 năm tù.

Gã làm công đồi bại
Trần Ngọc Hội (SN 1989, quê Bình Thuận). Do cuộc sống khó khăn, hắn để vợ con ngoài quê và vào huyện Châu Thành, tỉnh Tây Ninh để kiếm việc làm, và được anh Nguyễn B.T ở ấp Thành Trung, xã Thanh Điền, huyện Châu Thành, Tây Ninh, chấp nhận.
Vào tối 7/5/2012, chủ nhà đi vắng, chỉ còn hai con nhỏ, trong đó có cháu N.T.K.H, 12 tuổi, cùng Hội và mấy người làm công.

Tối đó, Hội tổ chức nhậu với hai người làm công còn lại. Sau cuộc nhậu, Hội đi tắm, còn hai người bạn lên gác ngủ. sau khi tắm xong, Hội đi qua phòng của H., thấy cháu nằm ngủ một mình bèn đẩy cửa xông vào .

Hội cởi quần cháu H, quấy rối khiến H tỉnh giấc. Tuy nhiên, do H bị bệnh tâm thần từ nhỏ, lại là người câm điếc nên không có phản ứng gì mà cứ nằm yên. Một lúc sau, anh trai của H đi qua, biết Hội giở trò đồi bại với em gái nên gọi cửa. Hội vội vàng chạy ra ngoài.

Gia đình H đã làm đơn tố cáo hành vi của Hội tới công an. Hôm sau, Hội đã thú nhận toàn bộ hành vi của mình. Tại cơ quan điều tra, Hội cho rằng vì có hơi men mà hắn không kìm hãm được cảm xúc.

Quanh co chối tội?
Án sơ thẩm tuyên phạt bị cáo Trần Ngọc Hội 12 năm tù về tội hiếp dâm trẻ em. Tại phiên phúc thẩm, Hội cho rằng mình không phạm tội hiếp dâm trẻ em, mà chỉ phạm tội dâm ô với trẻ em, bởi lẽ hôm đó hắn vào phòng cháu H là để bật quạt và "giăng quần" phơi cho cháu, nhưng vì không kìm nén được mà đã có cử chỉ quấy rối cháu H.

Tuy nhiên, HĐXX đã phản bác lại, cho rằng đó là sự ngụy biện của bị cáo.

Luật sư bào chữa cho bị cáo Hội phát biểu quan điểm không đồng ý với tội danh mà Viện kiểm sát Tây Ninh cáo buộc và mức án mà tòa sơ thẩm đã tuyên với thân chủ của mình. Luật sư cho rằng: Do có chút hơi men trong người, Hội không làm chủ được bản thân nên mới có hành vi quấy rối đó. Hội không thực hiện hành vi giao cấu với H và cũng không dùng vũ lực, đe dọa uy hiếp cháu H nhằm mục đích giao cấu, dù cháu H không có khả năng tự vệ. Hơn nữa, các căn cứ chủ yếu chỉ dựa vào lời khai của anh trai cháu H nhìn thấy, còn cháu H là nạn nhân lại bị tâm thần, câm điếc nên không có lời khai nào…, do đó không đủ cơ sở cấu thành tội hiếp dâm trẻ em, mà Hội chỉ phạm tội dâm ô với trẻ em.

Kết thúc phiên tòa, HĐXX bác đơn kháng cáo, bác những lời bào chữa của luật sư và giữ y án sơ thẩm, tuyên phạt bị cáo Trần Ngọc Hội 12 năm tù.


Theo Ngọc Quý
PLVN

Tai nạn kinh hoàng, người đàn ông bị container cán chết thảm


Người đàn ông đã bị xe container cán khiến thi thể không còn nguyên vẹn trong một vụ tai nạn giao thông kinh hoàng xảy ra vào chiều 12/1 trên quốc lộ 1A đoạn qua khu phố Bình Đường, phường An Bình, thị xã Dĩ An, tỉnh Bình Dương.


Hiện trường vụ tai nạn chiều 12/1

Nhiều nhân chứng kể lại, vào thời điểm trên, ông Nguyễn Văn Dự (48 tuổi, ngụ quận 9) điều khiển xe máy lưu thông trên quốc lộ 1A hướng từ cầu vượt Sóng Thần về cầu vượt Trạm 2. Khi chạy qua ngã tư Bình Đường khoảng 300m thì xảy ra va quẹt với 1 xe máy chạy cùng chiều.

Sự cố xảy ra khiến ông Dự lảo đảo tay lái, tông vào giải phân cách rồi ngã nhào sang làn đường dành cho xe ô tô. Cùng lúc đó, xe container (loại 40 feet) lưu thông cùng chiều trờ đến cán ngang người, kéo đi khiến nạn nhân chết ngay tại chỗ. Vụ tai nạn xảy ra khiến nhiều người chứng kiến hốt hoảng, kinh hoàng.


Chiếc xe máy của nạn nhân nằm bên trong làn đường xe máy

Nhận được tin báo, lực lượng CSGT Bình Dương có mặt, tiến hành giải quyết và điều tiết giao thông. Tại hiện trường, thi thể nạn nhân nằm trên làn xe ô tô, không còn nguyên vẹn, chiếc xe máy nằm ngả bên làn đường xe máy.

Các phương tiện ùn lại trên quốc lộ 1A

Vụ tai nạn xảy ra khiến giao thông qua khu vực này ùn tắc kéo dài. Đến 17h chiều ngày, cơ quan chức năng đã xử lí xong hiện trường. Vụ việc đang được điều tra làm rõ.

Trung Kiên

Gia đình bị hại trong vụ 'giết em hiếp chị' xin giảm án cho bị cáo


Căm phẫn trước tội ác của Đặng Trần Hoài nhưng bố mẹ của hai nạn nhân "nhí" vẫn làm đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho hung thủ để y có cơ hội đoàn tụ với vợ con và báo hiếu cha mẹ già.



Đặng Trần Hoài giở trò khóc vật vã trước phiên tòa sơ thẩm hòng xin giảm án. Ảnh: Tuấn Nguyễn.


Ngày 17-1-2013, TAND Tối cao sẽ mở phiên phúc thẩm xem xét đơn kháng cáo của Đặng Trần Hoài (SN 1986, trú tại tổ dân phố Đoàn Kế, phường Dương Nội, quận Hà Đông, Hà Nội) – kẻ giết hại cháu bé bốn tuổi và hiếp dâm bé tám tuổi ở thôn Đông Triều (xã Cổ Đông, Sơn Tây, Hà Nội) vào hồi cuối tháng 7-2012.

Bào chữa cho Hoài trong phiên phúc thẩm lần này là luật sư Nguyễn Anh Thơm và luật sư Ngô Ngọc Thủy (Đoàn luật sư Hà Nội). Thẩm phán Lương Đức Chính làm chủ tọa phiên xử.

Trao đổi với phóng viên, anh Khuất Văn Hiền (bố của hai nạn nhân) cho biết, Đặng Trần Hoài phải trả giá cho tội ác đã gây ra song gia đình anh vẫn làm đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho hung thủ với mong muốn y có cơ hội đoàn tụ với vợ con và báo hiếu cha mẹ già.

Trước đó, ngày 25- 10, xét tội ác man rợ, không thể cải tạo được của bị cáo, Hội đồng xét xử đã tuyên Hoài tử hình về tội giết người, tử hình về tội hiếp dâm, năm năm tù về tội cướp tài sản. Tổng hợp hình phạt là tử hình.

Ngày 5-11, Đặng Trần Hoài đã nộp đơn kháng cáo bản án của Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội, với mong muốn Hội đồng xét xử xem xét, giảm án vì cho rằng bị cáo chưa có tiền án tiền sự, lại phạm tội lần đầu.

Ngoài ra, bị cáo cũng nêu thêm tình tiết giảm nhẹ khác như sau khi xảy ra vụ án, gia đình Hoài đã khắc phục hậu quả, tổn thất cho gia đình bị hại 200 triệu đồng.



Tuấn Nguyễn

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Xếp hạng thế giới 2012: MU đứng thứ 27




IFFHS vừa công bố bảng xếp hạng 400 CLB hàng đầu thế giới và kết quả khiến không ít người ngạc nhiên.

Theo bảng xếp hạng mà Liên đoàn thống kê và lịch sử bóng đá thế giới (IFFHS) vừa công bố, Barca đã được bầu chọn là CLB hay nhất năm 2012 với 307 điểm. Đây là lần thứ 4 Barca nhận được vinh dự này sau các năm 1997, 2009 và 2011. Barca cũng là đội được IFFHS nhiều lần tôn vinh nhất kể từ khi giải thưởng này ra đời năm 1991. Ngoài Barca, 7 CLB khác từng giành chiến thắng hơn một lần là Juventus, Milan, Inter Milan, MU, Real, Liverpool và Sevilla.


Barca tiếp tục đứng đầu

Nhờ thành công tại Champions League, Chelsea đứng thứ hai với 279 điểm. Chỉ kém đúng 1 điểm, Boca Juniors và Atletico Madrid cùng đứng hạng ba. Những tên tuổi đáng chú ý của châu Âu là Bayern, Real Madrid, Juventus, Dortmund và Lyon lần lượt đứng từ thứ 6 đến thứ 10. Trong top 12 CLB hàng đầu thế giới năm 2012, Liga góp tới 5 CLB và điều đó càng chứng tỏ tại sao giải đấu này được coi là hay nhất hành tinh hiện nay.

Có một cú sốc không nhỏ dành cho các CĐV MU là đội bóng hàng đầu nước Anh chỉ đứng ở vị trí thứ… 27, một vị trí thấp hiếm có của Quỷ đỏ kể từ khi IFFHS xếp hạng các CLB. Trong khi đó, ĐKVĐ Premier League là Man City thậm chí chỉ xếp thứ 40 và Arsenal là vị trí 54 đầy thất vọng.
Bảng xếp hạng Top 10 thế giới theo IFFHS:
1.FC BarcelonaTây Ban Nha307,0
2.Chelsea FC LondonAnh279,0
3.CA Boca Juniors Buenos AiresArgentina278,0
4Club Atlético de MadridTây Ban Nha278,0
5.SC Corinthians Paulista São PauloBrasil272,0
6.FC Bayern MünchenĐức270,0
7.Real Madrid CFTây Ban Nha259,0
8.Juventus FC TorinoItalia231,0
9.BV Borussia DortmundĐức226,0
10.Olympique LyonnaisPháp224,0

Vợ ôm chồng chết thảm dưới bánh xe tải



Trên đường đi ăn đám giỗ về nhà, hai vợ chồng đi xe máy bị xe tải lao từ phía sau tới, đâm phải khiến hai người té xuống đường tử nạn.


Tại hiện trường những người chứng kiến đều rơi nước mắt trước cảnh hai vợ chồng chết trong tư thế nằm sấp, người vợ vòng tay ôm lấy cơ thể của người chồng như không muốn bị chia xa.

Thông tin ban đầu, vào khoảng 13 giờ chiều 10/1, anh Lê Tiến Hường (37 tuổi, quê Nghĩa Hưng, Nam Định) chở vợ là chị Lương Thị Đào (34 tuổi, ngụ cùng quê) trên xe máy biển số 34M1-6719 lưu thông trên cầu vượt Trạm 2 hướng từ Đại học Nông Lâm đi Suối Tiên (quận 9, TP.HCM).

Khi đang đổ dốc cầu, xe anh Hường va quẹt với xe tải biển số 54N-2220 của công ty TNHH Tính Ngân Thành do tài xế Dương Văn Na (35 tuổi) điều khiển chạy từ phía sau tới. Cú va chạm khiến hai vợ chồng anh Hường té xuống đường tử nạn tại chỗ. Chiếc xe máy bị kéo lê qua phần đường ô tô hơn 20m và bị biến dạng hoàn toàn. Sau tai nạn, tài xế xe tải đã nhanh chóng rời khỏi hiện trường.


Hiện trường vụ tai nạn khiến hai vợ chồng anh Hường, chị Đào tử vong

20 phút sau, lực lượng công an địa phương đến phong tỏa khu vực để điều tra nguyên nhân vụ tai nạn thương tâm này.

Được biết, hai vợ chồng anh Huờng, chị Đào gửi con nhỏ ngoài quê Nam Định vào Đồng Nai thuê một cửa hàng để buôn bán, sinh sống. Sáng nay, hai vợ chồng đi ăn đám giỗ của người bà con trên TP.HCM. Đang trên đường trở về nhà thì gặp nạn.

“Hai vợ chồng anh Hường dự định tết này sẽ về quê sớm để thăm con và cha mẹ ngoài Nam Định nhưng không bao giờ thực hiện được”, người nhà anh Hường khóc tức tưởi kể lại.


Thanh Phương

Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013

C. Ronaldo viết tâm thư chế nhạo Lionel Messi


Sau khi lễ trao giải Quả bóng vàng FIFA kết thúc được 1 ngày, C. Ronaldo đã cho thấy sự ấm ức khi viết bức tâm thư đăng tải trên trang Yahoo Sports và chế giễu bộ vest chấm bi mà anh cho là hài hước của Lionel Messi trong đêm Gala.

Nội dung bức thư của C. Ronaldo được đăng tải trên trang Yahoo Sports

Lionel thân mến

Tôi viết lên những dòng này để xin được chúng mừng cậu giành thêm được danh hiệu Quả bóng vàng. Cậu có thể thấy khuôn mặt tôi trong lễ trao giải, tôi rất mừng cho cậu. Xin được thứ lỗi tôi không thể đến chúc mừng cậu trong buổi Gala, bởi vì tôi rất cao và bảnh bao, trong khi cậu quá nhỏ bé, tôi không thể tìm thấy cậu trong đám đông. Hơn nữa, tôi nghĩ có ai đó đã chơi xỏ cậu khi tư vấn bộ trang phục chấm bi, cà vạt có phong cách khác lạ đó. Tôi không muốn giữ cậu lại để cậu có thời gian về nhà gấp thay một bộ trang phục khả dĩ hơn. Điều đó chứng tỏ tôi luôn nghĩ cho cậu.

C. Ronaldo viết tâm thư chế nhạo Lionel Messi

C. Ronaldo ra sức chế nhạo Messi trong bức tâm thư

Năm vừa qua là một năm tuyệt vời đối với tôi, tất nhiên là cậu nữa. Cậu thiết lâp được rất nhiều kỷ lục thế giới và ghi được nhiều bàn thắng hơn tôi. Tất nhiên, mọi người đều hiểu rằng thành tích của cả đội bóng có ý nghĩa quan trọng hơn một cá nhân nào đó và tôi đã giúp đội bóng của mình giành chức vô địch La Liga 2012, trong khi cậu chỉ có được danh hiệu Cúp Nhà Vua. Năm ngoái CLB của tôi vô địch Cúp Nhà vua, tôi chẳng nhận được danh hiệu Quả bóng vàng. Tôi ngờ rằng tiêu chuẩn đánh giá, đòi hỏi của những người bỏ phiếu với tôi cao hơn cậu.

Dù sao, cậu cũng đi vào lịch sử khi 4 năm liên tiếp giành danh hiệu Quả bóng vàng, cậu đáng tự hào về điều đó. Nhưng đúng như một câu hỏi chí lý của Andy Gray, một bình luận viên uy tín nhất ở nước Anh thì liệu cậu có thể chơi tốt trong một đêm lạnh giá ở Stoke. . Xét cho cùng, cậu cũng chỉ giành được danh hiệu với một CLB, trong khi tôi đoạt mọi chức vô địch ở La Liga lẫn Premier League. Nhưng rất ít các cầu thủ đủ tài năng, tố chất và sức mạnh tinh thần để có thể thành công ở những giải đấu, đội bóng khác nhau và tôi nghĩ cậu nên lưu tâm về điều đó.

Mọi người đều luôn thử so sánh cậu và tôi, nhưng tôi nghĩ chẳng cần sự so sánh nào cả. Đúng, chúng ta đều được đặt theo tên của Mỹ, tôi được đặt theo tên Ronald Reagan, một diễn viên nổi tiếng từng làm Tổng thống Mỹ hai nhiệm kỳ, còn cậu được đặt theo tên Lionel Richie, một nam ca sỹ danh tiếng.

Còn lại, hai chúng ta cũng không có điểm nào chung cả. Tôi chính thức làm cha từ năm 2010 trong khi mãi đến năm 2012 cậu mới được hưởng niềm hạnh phúc đó. Tôi cao lớn và khỏe mạnh tự nhiên, còn cậu vẫn cần đủ hoocmon tăng trưởng đến nỗi cả trùm doping Lance Armstrong cũng cảm thấy dằn vặt, suy nghĩ. Hơn nữa, tôi luôn ăn mặc lịch lãm như một quý ông khi xuất hiện ở các sự kiện, còn cậu mặc đồ như thể may từ quần áo của những anh hề. Do vậy, mọi sự so sánh giữa chúng ta là ngu xuẩn và không cân xứng.

Nói chung, tôi vẫn chúc mừng cậu Leo ạ. Nhưng cậu nên nhớ rằng dù cậu có giành bao nhiêu Quả bóng vàng đi chăng nữa thì tôi vẫn là người đoạt danh hiệu đó trước.

Thân ái
Cristiano Ronaldo
Tái bút: Tôi xin lỗi vì viết bức thư này bằng tiếng Anh, một trong những ngôn ngữ tôi thành thạo trong khi cậu chỉ có khả năng nói tiếng Tây Ban Nha. Cậu có thể nhờ đồng đội Gerard Pique dịch lại cho cậu.


Kim Anh (lược dịch)
Theo Yahoo Sports

Xác chết trong tư thế treo cổ tại phòng trọ


Ngày 9/1, tại phòng trọ số 4 thuộc số nhà 20 (phường Thanh Khê Tây, quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng), người dân đã phát hiện một người đàn ông chết trong tư thế treo cổ.

Những người sống cùng dãy trọ kể lại: “Chúng tôi nghe thấy mùi hôi khó chịu từ phòng số 4, trong khi phòng này vẫn khóa trái. Thấy lạ, chúng tôi đã đập cửa ra và hoảng hồn thấy người đàn ông thuê phòng đã chết trong tư thế treo cổ”.

Xác chết trong tư thế treo cổ tại phòng trọ

Dãy trọ nơi phát hiện người đàn ông chết trong tư thế treo cổ

Được biết nạn nhân quê ở Hà Nội, khoảng 30 tuổi, có vợ và một con trai quê ở Đà Nẵng nhưng đã sống ly thân.

Người này đến thuê trọ được một thời gian, sống khép kín, ít giao tiếp với những người xung quanh.

Công an quận Thanh Khê đã đến khám nghiệm hiện trường, đưa nạn nhân đi giám định tử thi để làm rõ thêm.

Kim Lang - Vũ Trung

CSGT mang thẻ tuần tra mới có quyền dừng phương tiện


Từ ngày 1/1/2013, chỉ những cảnh sát giao thông (CSGT) mang bảng hiệu tuần tra kiểm soát (do Bộ Công an cấp) trên ngực trái mới có quyền dừng các phương tiện đang lưu thông để xử lý.

CSGT mang thẻ tuần tra mới có quyền dừng phương tiện

Mẫu thẻ tuần tra của CSGT. Chỉ những người đeo thẻ này mới được ra hiệu dừng phương tiện

Theo thông tư 45 của Bộ Công an quy định về biển hiệu và giấy chứng nhận tuần tra, kiểm soát giao thông đường bộ của CSGT (ban hành ngày 27/7/2012, có hiệu lực từ ngày 1/1/2013), chỉ những CSGT mang bảng hiệu tuần tra kiểm soát (do Bộ Công an cấp) trên ngực trái mới có quyền dừng các phương tiện đang lưu thông để xử lý.

Bất cứ ai không đeo bảng hiệu này mà ra tín hiệu dừng xe đều vi phạm quy định của ngành. Những người được cấp thẻ phải có trình độ trung cấp cảnh sát trở lên và trải qua kỳ sát hạch gắt gao.

Các đơn vị chức năng khác chỉ được xử lý ở lĩnh vực do mình phụ trách hoặc chỉ tham gia hỗ trợ CSGT làm nhiệm vụ trong một thời gian cần thiết khi có điều động. Quy định mới này ngăn chặn khả năng lạm quyền trong việc chặn xe trên đường.

Ngoài ra, CSGT không được lập biên bản, giữ phương tiện, giấy tờ của người vi phạm các lỗi đơn giản. “Những vi phạm có mức phạt không quá 200.000 đồng/lỗi, kể cả một người phạm nhiều lỗi nhỏ và tổng mức phạt cộng lại lên đến cả triệu đồng, vẫn phải thực hiện xé biên lai phạt tại chỗ. Chỉ trường hợp người dân không có tiền thì mới ghi biên bản, giữ giấy tờ để giải quyết sau” - Thượng tá Trần Thanh Trà, Phó Phòng CSGT Đường bộ - Đường sắt Công an TPHCM (PC67), khẳng định. 

Theo NLĐ

Sinh viên làm người tình 12 tuổi mang bầu


Mới quen nhau được một ngày, nam sinh viên đã dẫn người tình sinh năm 2000 về nhà trọ “mây mưa” dẫn đến mang thai.


Ngày 9-1, TAND TPHCM xử sơ thẩm đã tuyên phạt bị cáo Nguyễn Tấn Nào (SN 1990, quê An Giang, sinh viên một trường đại học tại TPHCM) mức án 15 năm tù về tội hiếp dâm trẻ em.


HĐXX nhận định, Nào làm bị hại mang thai là tình tiết định khung tăng nặng

Theo cáo trạng, Nào là quản lý một tiệm internet trên đường Hà Huy Giáp, quận 12-TPHCM. Ngày 14-6-2012, H.N.L. (SN 2000) đến tiệm net do Nào làm quản lý chơi và xin số điện thoại của Nào.

Tối hôm sau, L. gọi điện thoại rủ Nào đi chơi. Sau khi đi uống cà phê, cả hai mua bia về nhà cùng nhậu. Sau đó, L. và Nào “mây mưa” nhiều lần với nhau.

Những ngày sau đó, Nào tiếp tục quan hệ với người tình tại nhà trọ và khách sạn. Gia đình L. thấy con đi qua đêm nên gặng hỏi thì L. khai đã “vượt rào” với Nào.

L. được gia đình đưa đi khám thì phát hiện mang thai. Gia đình L. đã gấp rút dẫn “con gái rượu” đến bệnh viện phá thai.

Ngoài chi phí điều trị 20 triệu đồng, gia đình L. còn yêu cầu nam sinh bồi thường thêm 60 triệu đồng tiền tổn thất tinh thần.

Tại tòa, HĐXX chấp nhận số tiền 20 triệu đồng viện phí và 31 triệu đồng tiền tổn thất tinh thần, buộc Nào phải bồi thường cho gia đình L. 51 triệu đồng.


Tin-ảnh: Ph. Dũng

Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

Trên Con Đường Về - MC-12 ft LING


MC-12: chiếc lá cuối cùng nhẹ rơi nơicon sinh ra con về nơi có nắng mưa bụi và gió nơi mà còn bao nhiêu câu hẹn lời thề đôi chân trần từ nhỏ quen vớiđường đê nơi sài gòn nắng cháy làm sao đôi chân con bước nơi đường nhựa ước như ngày xưa,cởi truồng tắm mưa.cơm ngày 3 bữa đủ no đủ ấm ko dư thừa....gạt đi tất cả bước sang 1 trang mới con người bây giờ là phải thay đổi nhưng đâu đó thằng tôi trỗi dậy khiến con đau lòng...Khóc..... mọi chuyện ko đơn giản chỉ là 1-1= 0 quay về thực tại nơi con tim còn nhiều chỗ trống cần rất cần nhiều 1 hơi ấm sưởi ta trong những ngày lập đông cần rất cần đôi bàn tay chăm sóc khi con đang bị nhốt ở trong lồng ai về làng nơi phương xa đó có còn nhớ tôi ko nơi lũ trẽ trâu còn ra đồng,nơi bàn tay ai còn gieo mầm,nơi đó bà tôi còn chít khăn thâm. hay chỉ là kí ức thấm đẫm khi con đang trả giá cho lỗi lầm con ko phải là sắt đá nên nước mắt đang chảy, con đang khóc như là thằng đàn ông khóc,trong mọi khía cạnh thì con vẫn là thằng nhóc.nên con cần khóc như là chưa baogiờ được khóc.. mẹ ơi...... ver 2. mẹ muốn con là công an nhưng con là tên tội phạm mẹ đặt tên con là Giang,ko phải là kẽ gian ăn cắp vặt cũng không phải tên lừa lọc. mẹ muốn con được đến trường học.được nói,được vui. được cười nhưng con lại tự nhốt mình sau khung cửi. héo mòn thân xác đã bao lần mẹ khóc vì con người ta nói con của mẹ là thằng tù đừng khóc mẹ ơi,đừng khóc mẹ ơi vì con là đứa con mẹ yêu thương nhất trên đời chỉ có một mạch máu trong người thời gian ghé qua điểm lên vết nhăn trên trán hằn lên dáng mẹ là gánh khoai lang...mẹ giang tay ngang ôm con vào trong giấc nồng giật mình tĩnh dậy làm sao được,khi đôi tay con còn trong còng đầu óc quay mòng mòng kí ức vỡ tan thành bong bóng trỡ về cát bụi ko đơn giản là xong. con phải sống.............. c phải sống LING Lại một lần nữa mày thất bại giữa cuộc đời,ngửa mặt lên trời hỏi rằng tại sao Khi mà những cố gắng khôngđược đền đáp lại Liệu ông trời có nghe,được,lời nguyện cầu vụt qua thắp lại niềm tin không Đôi bàn tay chắp lại,biết bao lần,đã cầu xin ông Nhưng phải chăng tất cả chỉ là 1 sự ngụy biện cho niềm tin nơi mày không đủ Đêm không ngủ ngồi xếp ngày xưa Xếp từng vần xếp chữ , xếp từng mảnh nhạc này thành hinh Mày vẫn không thể cười nó Là một sự đánh đổi Vì,khi mày tìm thấy mày,phía bên kia nụ cười , nơi mày thuộc về Cũng là khi những người thânbên mày,không còn tìm thấy mày, Cũng là khi những người thânbên mày,không còn tìm thấy mày,đối với họ mày không trở về Có khi nào 1 ngày gió lạnh bên hiên ''Con ơi cửa nhà vẫn mở chốt chẳng cài then'' Mày đi đâu ? mày lại muốn đi đâu ? Những con đường mày chọn,chẳng có mẹ,đi trước đểmày lại theo sau Mày ước mình nhỏ lại,để mẹ,lại thấy mày,nhíu mắt chăm chăm Mày ước mẹ đừng nhìn bằng đôi mắt ngấn lệ đau đớn trămnăm Những đêm buồn cô quạnh đôi khi mày khóc rơi hàng lệ này Vì con đg mày chọn chẳng thể nào đổi được nụ cười mẹ mày

Anh vẫn bên em

Anh vẫn bên em Trung tâm mua bán không vắng cũng không đông quá. Hôm nay là cuối tuần nhưng có lẽ còn sớm nên mọi người chẳng việc gì phải vội vã. Đăng nảy sinh ý định đi thử lên lầu 5, lầu trên cùng, để xem người ta bày bán những gì. Tầng năm đây rồi. Ở đây người ta bán sách và anh trông thấy vài đứa nhỏ đang ngồi bệt xuống sàn mà đọc. Ơ... Hình như tòa nhà biết rùng mình. Đăng cảm thấy lảo đảo, và sách đổ xuống như có ai cố tình nghiêng cáckệ. Những đứa trẻ hoảng hốt chạy vội xuống lầu. Tòa nhà không đứng vững nữa. Dường như nó đang nhũn ra và run lên cầm cập. Chuyện gìđang xảy ra? Chưa lần nào trong đời Đăng gặp phải tình huống này. Rầm! Rầm! Có cái gì đó đang rơi đổ xuống. Những hình ảnh ngổn ngang giăng đầy trước mắt anh. Một vật va vào đầu anh, cứng lạnh, Đăng lịm dần. Anh thấy mình trôi tuột đi... Đăng tỉnh dậy khi xung quanh anh là bóng tối rợn người. Anh hồi tưởng tất cả những gì đã xảy ra. Hình như là một trận động đất lớn chưatừng có ở thành phố này... Có thể anh đã bị chôn vùi dưới đống đổ nát của tòa nhà. Vừanghĩ đến tình cảnh của mình,Đăng nhận ngay ra có rất nhiều tảng gạch vỡ đang đè lên khắp người anh. Tòan thân tê liệt. Ngay cả đầu của anh cũng lọt thỏm trong đống đổ nát, chỉ có một khe hở nhỏ xíu để anh có thể nhìn ra ngoài. Không biết bây giờ là mấy giờ? Xung quanh hoàn toàn im ắng. Đăng mệt lả, cổ họng khô cháy và toàn thân dường như đã hóa thạch. Đăng nghĩ có lẽ rồi anh sẽ chết. Nhưng vào giây phút đó, chàng trai mới ngoài hai mươi không thấy sợ cái chết bằng sợ nỗi cô đơn. "Hơ... hơ...". Một tiếng rên yếuớt vang lên từ đống đổ nát. Tiếng người hay tiếng nhữngâm hồn? Đăng nín thở lắng nghe. Tiếng rên ấy không xa lắm. Thượng Đế ơi, đó là tiếng con gái! Không hiểu sao Đăng lại tin vậy. - Ai đấy? Tôi là Đăng. Tôi còn sống. Đăng cuống quýt lên tiếng. Có lẽ câu chào của anh khôngđược bình thường lắm. Nhưng bình thường sao được, anh đang ở trong một tình thế khác thường mà. Tiếng rên lại vang lên, lần này nhỏ hơn. Đôi môi bỏng rát của Đăng lại thều thào: - Cô gì ơi, cô mệt lắm à? Đáp lại câu hỏi của Đăng chỉ là khoảng im lặng rợn người. Cô gái ấy ra sao? Lúc này, Đăng muốn cô gái kia phải sống, chỉ vì anh không thể chịu nổi sự cô đơn. Thời gian dần trôi... Đăng thấy sinh mạng mình cũng đang dần tắt lịm. Anh sẽ chết mòn chếtmỏi vì nỗi cô đơn, vì bị bỏ quên giữa chốn tan hoang này. Rất lâu sau đó, khi nỗi chờ đợi và tuyệt vọng xoắn lấy nhau, bện thành một sợi thừng rối rắm trong lòng Đăng thì tiếng rên lại cất lên, nho nhỏ. Lần này Đăng khôngcuống cuồng nữa. Anh lắng nghe thật kỹ, tập xác định khoảng cách từ tiếng rên. Có thể cô ấy chỉ cách anh một cái vươn người. Phải làm mộtđiều gì đó... Đăng cố cử động chân tay nhưng quả là bất lực. Đăng chỉ còn cử động được mấy ngón tay, là phần thân thể duy nhất không bị vùi trong gạch vỡ. Những ngón tay Đăng lần tìmtrong những tảng gạch chất chồng. Từng chút, từng chút một, ngón tay trở thành đôi mắt, thành cả bước chân, cả trái tim anh. Ngón tay cử động như nhịp tim đang đập. Nhịp tim của một con người đang hướng đến một con người giữa mông mênh chỉ cát đá. Anh chợt nghe một tiếng động gì đó... rất khẽ khàng..., và hình như... đã có một làn hơi mỏng mảnh. Thượng Đế ơi, tay con vừa chạm phải cái gì thế này? Những ngón tay! Bỗng dưng Đăng rơi nước mắt. Giữa sa mạc cô đơn này, những ngón tay con người vẫn tìm đến được với nhau! Đăng cảm thấy biết ơn cô gái kia vô cùng, biết ơn những ngón tay cô đã tìm đến những ngón tay Đăng. Cứ thế,len lỏi giữa đá cát, những ngón tay của hai con người xa lạ cứ xoắn lấy nhau. Anh lại cất tiếng, dù việc mở miệng làm môi anh như nứt rạn ra: - Cho anh gọi là em nhé! Để anh thấy tự tin hơn. Em biết không, khi tỉnh dậy một mình, anh thấy mọi thứ thật vô nghĩa. Con người luôn cần nhau phải không em? Cô gái không trả lời nhưng Đăng tin rằng cô đang lắng nghe anh nói. - Có một người bên cạnh, anhcảm thấy mạnh mẽ hơn nhiều. Anh sẽ hát cho em nghe. Tiếng hát sẽ làm cả anh và em không còn thấy côđơn! Giọt sương đời một ngàysẽ vỡ tan. Ta có như sương sáng bừng trước khi tan biến? Giọt sương có còn vương trong nỗi nhớ, của một người dậy sớm lúc hừng đông? Tám mươi sáu nghìn bốn trăm giây một ngày chẳng còn gì cả. Hình hinh sex bóng ta có còn chăng trong nỗi nhớ của người? Khoảnh khắc này là một trong tám mươi sáu nghìn bốn trăm giây một ngày... Em ơi, sao không gần nhau thêm chút nữa?... Khi Đăng ngừng hát, anh cảmthấy những ngón tay cô gái nắm chặt hơn những ngón tay mình. Cô gái thều thào: - Cám ơn anh đã hát vì em... Gia đình, bạn bè em và... anh ấy sẽ chẳng thể ngờ được emcó thể nghe... nhạc giữa chốnhoang tàn, chết chóc này. - Anh ấy? Người yêu của em à? Chắc là một tình yêu rất đẹp? - Tất cả mọi thứ đến với em đều nhẹ nhàng, tình yêu cũng thế. Kể em nghe đi, về người yêu của anh... - Biết nói thế nào nhỉ?... Khi cần đưa tay ra đón lấy cơ hội, anh đã chậm một giây... - Rút kinh nghiệm đi! - OK! Xin chấp hành... Em cứ ngủ đi, nếu mệt... - Em không dám ngủ đâu anh.Sự yên ắng này làm em sợ... - Vậy thì anh sẽ hát cho em yên tâm... Giọt sương đời mộtngày sẽ vỡ tan... Cô gái định bảo anh đừng hátvà hãy ngủ đi, nhưng những giai điệu đã vang lên. Những giai điệu như chiếc nôi, như nhịp võng nhịp nhàng đưa côtrở về giấc mơ ngày thơ trẻ... Khi cô gái mở choàng mắt dậy, cô rất bàng hoàng: - Kìa anh, anh vẫn đang hát đấy à? - Em dậy rồi à? Anh hát để ngay trong giấc mơ em cũng không phải lẻ loi... Anh không biết mặt em, không biết tên em, không biết liệu bọn mình có thoát khỏi đây không... Anh cảm giác những giây phút cuối của đời mình đang mất đi. Anh không muốn chúng trôi qua vô nghĩa, nên anh dành để tặng em... - Anh thật lạ... Lạ hơn tất cả những người em đã gặp. - Đương nhiên rồi. Làm gì có ai gặp em khi đang bẹp dí dưới đống gạch khổng lồ đâu. Chắc người yêu em đangphát điên lên ngoài kia và mọi người phải khó khăn lắmmới ngăn không cho anh ấy chạy vào đây... Có thể khi ra khỏi nơi này, em sẽ quên tất cả... - Như thế thì em bội bạc quá, anh nhỉ... - Anh đã làm được gì cho em đâu... - Vào lúc nguy cấp nhất của đời mình, anh đã ở cạnh em. Chỉ bao nhiêu đó cũng đủ để em biết ơn anh. - Em là một cô gái thật lạ. Cả hai cùng bật cười. Thời gian nặng nề trôi qua. Họ không thể biết điều gì đang xảy ra ở thế giới bên ngoài, chỉ còn lắng nghe hơi thở yếu ớt của nhau, vì khôngcòn sức để nói. Rồi đột nhiên,cô anh sex gái lên tiếng: - Em không chịu nổi nữa rồi, em phải đi đây... Đăng hoảng hồn: - Đừng, em. Cố lên! Rất có thểmọi người sẽ tìm ra chúng ta.Anh không có người nào đang chờ anh ngoài kia. Nhưng em thì khác... Cô gái thều thào: - Anh hát cho em nghe đi. Cái im lặng này quá chết chóc. Trời ơi, làm sao em không nhìn thấy anh... Cho em biết là anh vẫn còn bên đó đi... Đăng mấp máy môi nhưng anh biết chắc mình không thể hát nữa. Phải khó khăn lắm anh mới có thể nói cùng cô: - Được rồi, anh sẽ hát cho em nghe bằng những ngón tay... Đăng gõ lên những tảng gạchvỡ. Tiếng gõ cộc... cộc... cộc... như khẳng định: anh vẫn ở bên em. Những tảng gạch vỡ này đang trở thành một dàn nhạc, cổ vũ cho một người đang kiệt quệ. Cô gái cảm thấy bình yên lại khi nghe tiếng ngón tay Đăng gõ trên gạch. Bùng lên trong cô suy nghĩ: Mình không thể chết. Khi nào chàng trai kia còn sống thì mình không thể chết! Không thể để anh ấy lại một mình ở nơi địa ngục này... Một ngày, một ngày, rồi lại một ngày... Cho đến một buổisáng, khi cô gái đã lả đi, thiêm thiếp, và những ngón tay Đăng vẫn âm thầm, bền bỉ gõ trên mảng tường vỡ, một điều kỳ diệu đã xảy ra... - Anh ơi, anh có nghe gì không? Tiếng động... Hình như có ai đó cố ra hiệu cho bọn mình... Hai nhân viên cứu hộ đang cốtìm một lần cuối cùng những người vẫn còn mất tích sau trận động đất, đã nghe thấy tiếng gõ của Đăng và đã lần theo âm thanh yếu ớt ấy, tìm ra họ. Những ánh đèn pin sục vào những ngóc ngách của đống hoang tàn. - Trời ơi, anh nhìn xem kìa! Một người...! Anh ta vẫn còn sống sau một tuần bị chôn vùi trong gạch đá! Anh bạn trẻ ơi, anh cừ quá! - Anh chàng này gần như đã mê man mà tay vẫn cố gõ lênmảng tường vỡ. Rồi sẽ có cả một chuyện dài về anh ta đây! Khi được hai nhân viên cứu hộ tháo dỡ các phiến gạch nặng trĩu đè lên người, Đăng dần hồi tỉnh lại. Một tia sáng lóe lên giữa cái màn mờ mịt trong óc anh. Anh vội lên tiếng: - Các anh... Xin hãy cứu cô gái trước! Cô ấy yếu lắm rồi, các anh có thấy cô ấy không, cô ấy nằm giữa đống gạch gần tôi đấy... Sau khi đưa hai nạn nhân đếnbệnh viện, hai nhân viên cứu hộ ra về, trò chuyện cùng nhau: - Có lẽ họ là cặp tình nhân anh hả? Họ sẽ cưới nhau và hạnh phúc suốt đời. - Anh nói cứ như truyện cổ tích... - Tôi cho là một tuần sống cùng nhau giữa chốn tan hoang này sẽ khiến họ khôngbao giờ có thể xa nhau được. Mà này, sao lại phải cần đến một trận động đất mới có thểhiểu được lòng nhau nhỉ? Tôithì tôi chỉ muốn về ngay nhà và hôn vợ ngay lập tức! Vừa tỉnh dậy sau thời gian dài hôn mê, Đăng hỏi ngay: - Cô ấy đâu rồi? Cô ấy có bình yên không? Người y tá nhanh chóng hiểu ra anh muốn hỏi cô gái cùng lâm nạn với mình, đã trả lời rằng khi nào anh khỏe hơn, anh có thể sang thăm cô ấy. *** Cuối cùng thì Đăng cũng có thể ngồi xe và tự mình lăn bánh xe đi. Anh bị liệt do chấn thương quá nặng. Các bác sĩ bảo trường hợp của anh vẫn có thể chữa được, nhưng hy vọng thì rất mong manh. Đăng không quan tâm đến điều đó. Đốëi với anh, việc được sống và được chứng kiến mọi người quan tâm đến mình đã là một niềmhạnh phúc vô bờ bến. Điều duy nhất anh còn băn khoăn là sức khỏe của cô gái. Anh lăn xe sang phòng cô gáitheo lời chỉ dẫn của y tá. Cửa phòng chỉ khép hờ. Anh nhìn vào trong. Một cô gái xinh xắn đang mỉm cười cạnh người yêu. Nàng hoàn tòan lành lặn. Đăng cảm thấy hạnhphúc biết bao khi giờ đây, anh đã nhìn thấy gương mặt người con gái từng ở cạnh mình lúc thập tử nhất sinh. Anh nhìn cô, mỉm cười. Cô gáingạc nhiên, hỏi: - Anh là ai? Đăng cảm thấy nhói lòng. Anh ngượng nghịu: - Xin lỗi... tôi nhầm phòng. Và anh vội vàng lăn nhanh những vòng xe. Anh hiểu người ta phải biết chấp nhận những mất mát, thua thiệt, cho dù lòng đau đớn tới đâu... - Giọt sương đời một ngày sẽ vỡ tan. Ta có như sương sáng bừng trước khi tan biến?... Tiếng hát làm anh sững lại. Có thật là anh đang nghe mộtgiọng hát không, hay tiếng hát từ cơn mơ vẳng đến? Anhtừ từ ngoái đầu nhìn lại. Cô gái, với gương mặt xanh xao của người chưa hoàn toàn bình phục, đang cất lời: - Giọt sương có còn vương trong nỗi nhớ, của một ngườidậy sớm lúc hừng đông? Támmươi sáu nghìn bốn trăm giây một ngày chẳng còn gì cả. Hình bóng ta có còn chăng trong nỗi nhớ của người? Khoảnh khắc này là một trong tám mươi sáu nghìn bốn trăm giây một ngày. Anh ơi, sao không gần nhau thêm chút nữa..

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Gã bảo vệ cứa cổ bạn gái thả trôi sông


Mặc dù đã có vợ con nhưng lợi dụng vẻ bề ngoài điển trai, gã bảo vệ quán cà phê vẫn tìm cách làm quen với nhiều cô gái khác. Trong một lần đưa bạn gái vào chòi lá tâm sự, sau khi hiếp dâm không thành hắn đã ra tay sát hại dã man cô gái rồi thả xác xuống sông.

Ngày 7/1, Tòa phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM đã bác đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt, y án sơ thẩm tuyên phạt bị cáo Ngô Phùng Hiệp (25 tuổi, Kiên Giang) mức án tử hình về hai tội “giết người” và “hiếp dâm”.

Theo nội dung vụ án, Ngô Phùng Hiệp từng chung sống như vợ chồng với một cô gái, có một con chung sinh năm 2010. Đầu năm 2010, Hiệp xin vào làm nhân viên tại công ty dịch vụ bảo vệ Toàn Việt. Hàng ngày, Hiệp được phân công làm tổ trưởng tổ trực bảo vệ tại quán ăn Gió Lộng tại khu phố 1, phường Hiệp Bình Phước, quận Thủ Đức, TP.HCM.


Bị cáo Ngô Phùng Hiệp sau khi tòa tuyên án


Tháng 7/2010, qua mạng internet, Hiệp làm quen với B.T.N.T.(SN 1992) và thường xuyên hẹn hò, rủ cô gái này đi chơi.

Khoảng 19 giờ ngày 13/9/2010, Hiệp, Phạm Lương Bằng cùng một số nhân viên bảo vệ trong quán Gió Lộng tổ chức uống rượu chia tay để ngày mai Bằng nghỉ việc. Tàn tiệc, mọi người ra về, Bằng ở lại trực còn Hiệp đi xe đến nhà trọ chở T. đến quán Gió Lộng chơi.

Khoảng 21 giờ cùng ngày, Hiệp dẫn cô gái vào chòi lá gần sông Sài Gòn để tâm sự. Tại đây, nghi ngờ T. quen người đàn ông khác nên gã bảo vệ nảy sinh ý định làm nhục cô gái rồi chia tay cho “bõ ghét”. Bị T. chống cự, hắn dùng vũ lực để khống chế nạn nhân nhưng sau đó hắn phát hiện cô gái đang trong thời kỳ “đèn đỏ” nên dừng lại.

Tức giận trước hành vi lỗ mãng của Hiệp, T. đẩy hắn ra và mắng chửi. Trong lúc hai bên xảy ra xô xát, Hiệp rút con dao bấm từ trong túi quần ra cứa cổ nạn nhân cho đến chết.

Thấy nạn nhân đã chết, Hiệp bế xác nạn nhân thả xuống sông Sài Gòn rồi xuống sông tắm rửa, thay quần áo. Toàn bộ quần áo, đồ dùng của nạn nhân Hiệp cũng đem thả xuống sông để phi tang.

Dọn dẹp xong, Hiệp chạy xe máy đến nhà một bạn gái khác chơi đến 24 giờ cùng ngày mới quay lại quán. Lúc này, bị cáo soi đèn pin thấy hiện trường vẫn còn nhiều vết máu nên dội nước xóa hiện trường rồi đi ngủ. Mặc dù chứng kiến hành vi phạm tội của Hiệp nhưng Phạm Lương Bằng không lên tiếng và cũng không đến cơ quan công an tố cáo.

Ngày 17/9/2010, cơ quan chức năng phát hiện xác chết thiếu nữ trôi sông nên bắt tay vào điều tra vụ án. Gần một tháng sau, Hiệp sa lưới khi vừa thực hiện xong một vụ trộm cắp tài sản ở Bình Dương.

Với hành vi phạm tội trên, Ngô Phùng Hiệp đã bị cấp sơ thẩm tuyên phạt tử hình về tội “giết người”, 2 năm tù về tội “hiếp dâm”, tổng hợp hình phạt là án tử hình. Đối với Phạm Lương Bằng do không cố giác tội phạm nên cũng bị cấp sơ thẩm tuyên phạt 2 năm tù.

M.Phượng

Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

'Em không còn trinh nhưng anh không được khinh!'

Anh còn bảo “Vì cô đã dễdãi với một thằng, nên cô cũng dễ dãi được với ti tỉ thằng khác”. Không biết cái thứ logic vớ vẩn đó, anh lấy ở đâu ra? Tôi"mất", nhưng tôi không quan hệ vô tội vạ. "Gửi người đàn ông tôi đã từng yêu thương nhất! Em sẽ không xưng là em mà xưng là tôi với anh trong thư này. Bởi vì khi xác định viết láthư cuối cùng này cho anh, tôi đã suy nghĩ rất kỹ. Có thể nói, chưa khi nào tôi bình tâm, thanh thản và tự tin như lúc này. Nói thực, suốt gần 1 tuần nay,cứ hình dung khuôn mặt bất ngờ và đầy thất vọng của anh,ánh mắt khinh thường của anh, thái độ không muốn chạm vào người tôi của anh, tôi đã hiểu ra tất cả. Tất cả chỉ vì tôi đã thú nhận đến thật thà, dại dột mà anh có thái độ lạnh lùng, ích kỷ vàkhó hiểu đó. Anh đã hỏi “Nếu chúng mình 'yêu thật sự', anhsẽ là người đàn ông đầu tiên của em chứ?”. Câu trả lời của tôi là “Em xin lỗi nhưng anh không phải người đầu tiên của em!”. Và thế là, anh tránh mặt tôi, anh nhắn tin nói cần phải suy nghĩ lại về mối quan hệ này. Bạn bè thân nói sao tôi dại thế. Sao không nói với anh vẫn còn trinh dù thực tế đã mất rồi và sau đó âm thầm đến bệnh viện mà vá lại tấm màng kia. Ảnh minh họa. Tôi biết nếu làm như vậy, anh sẽ vui mừng, sẽ yêu tôi nhiều hơn. Nhưng tôi không bao giờ muốn nói dối cũng như tiếc nuối về những gì đã nói, đã làm. Và cả lí do quan trọng hơn, bản thân tôi không thấy tôi mất cái ngàn vàng là lỗi lầm gì to lớn để phải che giấu. Đúng vậy, tôi không còn trong trắng nhưng anh và tất cả mọi người không có quyền khinh tôi dù viện bất cứ lý do nào. Người tôi đã dâng hiến là người yêu đầu tiên của tôi. Khi ấy, tôi yêu hết mình, yêu không toan tính thiệt hơn cho bản thân. Người đó hỏi tôi: “Có yêu không? Yêu thì việc gì phải tiếc!”. Và cuối cùng tôi đã chẳng tiếc thật. Anh không chấp nhận được chuyện đó, anh nói rằng “Không ngờ còn trẻ mà cô đã sa đọa như thế!”. Tôi không cho rằng làm chuyện ấy trước hôn nhân là sa đọa. Chẳng phảianh cũng đang rủ tôi quan hệ trước hôn nhân đó sao? Tức là anh đang rủ tôi sa đọa cùng anh đấy! Tôi chỉ nghĩ đơn giản là yêu thìphải hết mình. Tôi không đắn đo nhiều khi trao thân cho người mà tôi tin tưởng là một nửa cuộc đời mình. Và sau này,khi tình cảm thay đổi, tôi và người đó không đến được với nhau, tôi cũng chẳng hối hận. Tại sao tôi phải hối hận vì đã yêu hết lòng cơ chứ? Tôi đã nghĩ khi biết chuyện, anh sẽ chẳng giận tôi đâu. Bởi vì anh hiểu tôi, anh trân trọng tình yêu của chúng ta nên anh sẽ không coi cái màng trinh đó như là vương miện. Có nó, tôi là nữ hoàng của anh. Không có nó, tôi trở thành “đồ rẻ tiền”. Anh còn bảo tôi là “Vì cô dễ dãi với một thằng, nên cô cũngdễ dãi được với ti tỉ thằng khác!”. Không biết cái thứ logic vớ vẩn đó, anh lấy ở đâu ra? Tôi "mất", nhưng tôi không quan hệ vô tội vạ, không phải cứ có đàn ông rủ rê là tôi nhảy ngay lên giường với họ. Tôi không phải là người con gái dễ dãi. Tôi chỉ thân mật với người đàn ông mà tôi có tình cảm, người tôi yêu thương. Còn những kẻ khác, đến nắm tay tôi cũng chẳng cho nữa là quan hệ thể xác. Tôi không đáng bị anh sỉ nhục rằng “Mất trinh rồi, biết khoái cảm rồi, sẽ tìm đến đàn ông đểthỏa mãn”. Tôi cũng có ham muốn, có thất tình lục dục như ai. Nhưng tôi biết kiềm chế, biết sống sao cho đúng là một con người chứ không phải mộtcon vật chỉ biết tìm giống đực khi lên cơn thèm khát. Tôi vẫn còn nhớ nụ cười khẩy của anh khi ấy. Anh thì thào “Thảo nào cô không cho tôi quan hệ, hóa ra là để che giấu chuyện đã mất...”. Anh nhầm! Chẳng qua, tôi cảm thấy quan hệ giữa tôi và anh chưa đến mức tiến tới bước ấy.Chúng ta mới yêu nhau được vài tháng. Cho dù tôi yêu anh rất nhiều nhưng chúng ta vẫn chưa tìm hiểu nhau kĩ, tôi chưatin tưởng anh đến mức để đi đến cái giường. Tôi muốn cuộc yêu giữa chúngta sẽ là sự thăng hoa về cảm xúc, sự kết hợp của hai tâm hồn đồng điệu. Tôi không muốn chúng ta quan hệ chỉ vì bị thứ nhục dục tầm thường kia xô đẩy. Sao anh có thể cho rằng tôi chưa tiến đến “bước cuối” với anh chỉ vì không muốn bị phát hiện bản thân không còn trinh trắng. Nếu tôi thủ đoạn như vậy, tôi chỉ cần bỏ dăm ba triệuđi "vá" rồi lừa dối anh. Thế chẳng đơn giản hơn nhiều ấy chứ! Tất cả chỉ vì tôi không trong trắng mà anh khinh thường tôi.Nhưng này, liệu anh có còn zin không mà bắt tôi phải nguyên vẹn? Nếu anh không còn trong trắng thì anh dựa vào cái gì màbắt tôi phải còn trắng trong chứ? Dựa vào anh là đàn ông, còn tôi là phụ nữ sao? Tôi coi thường suy nghĩ ngu ngốc đó. Tại sao phụ nữ cứ phải giữ chữ "trinh", còn đàn ông thì được lăng nhăng thoải mái. Tôi nói cho anh biết, cái thời trinh tiết là tất cả đối với phụ nữ qua lâu rồi. Nếu anh chỉnhìn vào cái màng trinh mà không nhìn được vào tâm hồn tôi, anh chẳng xứng đáng đượcở bên tôi đâu. Mà kể cả nếu anh còn trong trắng, anh cũng chẳng có quyền khinh tôi. Nếu anh cay cú chỉ vì “tôi còn trinh mà cô không trinh”, thì anh là 1 thằng đàn ông quá trẻ con, quáso đo thiệt hơn. Người đàn ôngnhư thế cũng chẳng xứng để bước vào cuộc đời tôi. Anh bảo “Đàn ông ai cũng vậy thôi, cũng muốn mình là ngườiđộc chiếm, muốn mình là người đầu tiên và người cuối cùng của người phụ nữ mình yêu thương”. Ừ thì cũng buồn đấy. Nhưng nếu yêu thật sự, người ta sẽ chỉ buồn giây lát vàbỏ qua tất cả. Đáng gì vài giọt máu trong lần đầu yêu nhau. Những thứ đó sao có thể sánh bằng tình cảm con người, bằngtương lai hạnh phúc. Sẽ chẳng có ai dằn vặt người yêu, hành hạ người yêu chỉ vì cô ấy không còn tấm màng sinh học ấy. Thế mà, anh lại còn xách mé tôi “Đã sai còn không chịu xin lỗi” (?!). Anh có đang nằm mơ không đấy? Tôi sẽ chẳng xin lỗi, van nài anh vì tôi đã mất "cái ngàn vàng". Nếu làm như vậy, chẳngkhác nào tôi đánh mất đi bản chất thật của mình - một ngườicon gái yêu không toan tính vàkhông bao giờ hối tiếc vì điều đó. Giờ tôi hiểu rằng, anh chỉ yêu cái màng của tôi chứ đâu yêu con người tôi. Mà tôi thì đâu còn cái tấm màng đó để anh yêu nữa. Tôi nhất định sẽ không cầu xin tình yêu của anh đâu. Giờ tôi hiểu rằng, anh chỉ yêu cái màng của tôi chứ đâu yêu con người tôi. Mà tôi thì đâu còn tấm màng ấy để anh yêu nữa. Vậy thì chúng ta còn gì mà nói nữa, chúng ta nên dừng ở đây là được rồi. Màng trinh của tôi có thể mất, nhưng danh dự thì không anh ạ. Tiếp tục ở bên anh, tôi sẽ là đứa con gái nhục nhã, hèn mọn, quanh năm bị anh sỉ vả và phải van lơn tình yêu rẻ mạtcủa anh. Không bao giờ tôi làmthế vì không ai có quyền khinhrẻ tôi, kể cả anh! Cảm ơn anh vì đã vô tình hỏi đến cái màng của tôi. Cũng may vì nhờ đó mà tôi biết bộ mặt ích kỉ, gia trưởng, giả dối của anh. Và nói thẳng, tôi cũngkhông còn coi trọng anh một mi-li-mét nào. Anh không xứng đáng để làm chú rể của tôi trong ngày cưới. Anh không xứng đáng trở thành người bố của các con tôi sau này. Nhất là anh không xứng đáng là người đàn ông để tôi tin tưởng, yêu thương, chia sẻ nỗi đau cũng như cuộc sống tuyệt vời này. Vĩnh biệt anh!". Theo TTVN

10 câu gái thường thử và trai thường thua

Ai cũng có những câu nói đầy ẩn ý, vô cùng lắt léo mà đàn ông không dễ gì đoán chắc được, trừ những tay kỳ cựu trong trường tình. Trong những hoàn cảnh khác nhau, các cô nàng lại "sáng tác" những câu nói "có có không không" khác nhau. Vẫncó những câu đã vô cùng quen thuộc nhưng mỗi lần nói ra ở một hoàn cảnh nào đó, vẫn đủ khiến các chàng phải vò đầu bứt óc. Đó chính là lý do không ít cuộc tình phải dang dở chỉ vì các chàng không hiểu được những câu nói cố kín mà lại lộ. 10. Em bình thường . (Đàn ông phải làm gì đó và nên làm ngay đi. Đừng để mọi chuyện bất bình thường là cho đi luôn đó). 9. Anh thấy cô bé kia xinh không ? (Em đang muốn thử xem anh có phải loại con trai háo sắc hay đi tán tỉnh các cô gái xinh đẹp không đấy!). 8a. Để em ngồi một mình đượckhông, em đang buồn ! (Hãy ngồi bên cạnh, vỗ về em và là một bờ vai vững chắc). 8b. Cuối tuần em bận rồi anh ơi, không đi được đâu ! (Không biết anh có thực lòng mời không, có cố gắng rủ em bằng được hay không, chứ cuối tuầnem bận xem TV, bận ở nhà ngồi không, bận xem dòng người qua lại trước nhà có đông không...) 7. Anh là một người con trai tốt . (Thật ra: em không thể yêu anh). Các câu đồng nghĩa và đều đặt dấu chấm hết cho hy vọng của chàng: "Em coi anh là người anh/người bạn". 6. Để em trả cho, anh trả nhiều lần rồi. (Mặc dù không đúng với tất cả phụ nữ, nhưng phần lớn họ vẫn chờ đợi nam giới “cover” mọi thứ, đặc biệt nếu đó là lần hẹn hò đầu tiên). 5. Em không bận tâm chuyện anh vẫn làm bạn với người yêucũ đâu . (Em chẳng thích điều đó tý nào). 4. Em không bận tâm đến thu nhập của anh đâu . (Nhưng anh không khai báo thành khẩn thì khó được hưởng "khoan hồng của cách mạng"). 3. Em sẽ không thay đổi điều gìở anh cả . (Đúng đấy, chỉ thay đổi một chút về ăn mặc, một chút xíu về tính cách, với một chút về thế này, chút nữa về thế kia. Đơn giản phải không nào?) 2. Em luôn ủng hộ anh giao lưuvới bạn bè . (Anh coi trọng bạn bè hơn thì dọn qua sống với mấy ông bạn vàng luôn đi. Giờ luật pháp còn cho đồng giới cưới nhau rồi đó). 1. Em không phải là người sến đâu . (Hừ, mấy con bạn em, bạntrai nó lãng mạn quá trời. Hoa quà đều, ăn nói nhẹ nhàng, lọt tai, đâu ra đấy cả. Anh tưởng em đàn ông chắc, sinh nhật cũng chỉ kêu đi ăn, Valentine cũng ăn, ăn ăn ăn). Theo NCĐT

Bí kíp để yêu xa cũng không sợ mất

Yêu xa đã không còn là vấn đề khi chúng ta đều đang sống trên một “thếgiới phẳng”. Hãy để những lời khuyên sau giúp bảo vệ tình yêu củabạn. 1. Dùng điện thoại Hai người bạn của tôi đã yêu nhau được 7 năm rồi và vấn đề nằm ở chỗ, chàng vẫn ở nhà, còn nàng đang du học. Nói chuyện điện thoại thường xuyên với nhau là bí quyết của họ, cảm giác sẽ như hai người vẫn gần bên. Có khi họ nói với nhau hàng giờ, tâm sự đủ thứ chuyện, nói những điều “vô nghĩa” chỉ người đang yêu mới hiểu. Không rẻ, tất nhiên, nhưng hãy nhớ, nghe được giọng nói của nhau là điều không thể thiếu với cặp đôi đang trong hoàn cảnh “đặc biệt” như các bạn. 2. Tận dụng các kênh giao tiếp khác Nếu không thể đến với nhau bằng điện thoại, hãy dùng email, chat, nhắn tin... Và nhớrằng, khi mặc kẹt trong sự xa cách tính bằng vòng trái đất, sẽ luôn ấm lòng nếu những người đang yêu nhận được từnhau các tin nhắn dài, chứa đầy tình cảm từ sâu thẳm trái tim. Liên lạc thường xuyên sẽ khiến tình yêu bền vững (Ảnh minh họa). 3. Đừng để lãng mạn chết Các bạn không nhìn thấy nhau hàng ngày, nhưng điều quan trọng hơn cả là hãy giữ cho tình yêu đó tồn tại như một món quà đối với cả hai. Hãy gửi quà cho nhau qua đường bưu điện, viết cho nhau một bài hát tình yêu, đặt bữa trưa tại nhà hàng trong thành phố người ấy đang sống và nhờ họ mang đến... Hãy sáng tạo, người ấy sẽ luôn ấm áp vì biết họ đủ ý nghĩa với bạn để được nhận sự quan tâm như thế. 4. Nếu có cơ hội, hãy đến thămnhau Và để tránh tâm lý “so đo”, hãylưu ý cho số lần người này thăm người kia được ngang nhau nhé. Yêu là cho và nhận mà. Thật không công bằng nếuđể một người nghĩ rằng có mỗihọ là người nỗ lực cho tình yêunày, luôn phải một mình vượt nghìn trùng khoảng cách để đến với người kia. 5. Đừng cả nghĩ Sẽ tốt hơn nếu bạn thu xếp được cuộc sống riêng của mìnhkhi không có người ấy, và tình yêu sẽ vững vàng nếu các bạn biết biến đổi linh hoạt, thấu hiểu nhau. Mọi kế hoạch đều có thể bị thay đổi, công việc, chuyện độtxuất trong gia đình có khi ngáng chân hai người vào giờ hẹn gặp trên yahoo. Hãy coi điều đó là một phần hết sức bình thường của mọi mối quanhệ. Đừng giận dỗi, thất vọng nếu người ấy hủy chuyến đi thăm bạn vào phút chót. Chỉ nên nghĩ ngợi nếu đó là hành vi thường xuyên xảy ra báo hiệu một sự thay lòng.

'Yêu râu xanh' hãm hại, chôn bé gái 5 tuổi trong rừng


Sau khi hiếp dâm bé gái 5 tuổi ở trong rừng cao su, Y Hông Byă đã ra tay sát hại dã man nạn nhân rồi chôn xác nhằm phi tang.

Ngày 7/1, công an tỉnh Đắk Lắk cho biết, đã ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với đối tượng Y Hông Byă (20 tuổi, trú buôn Dak Tuôr, xã Cư Pui, huyện Krông Bông) về hành vi hiếp dâm trẻ em và giết người.

Theo cơ quan điều tra, tối ngày 15/12, vợ chồng anh Y Siêng Niê (28 tuổi, trú buôn Dak Tuôr, xã Cư Pui, huyện Krông Bông) đi làm rẫy về nhưng không thấy con gái là cháu HQuyên Byă (5 tuổi) ở nhà. Anh Y Siêng cùng gia đình đã nỗ lực tìm kiếm cả đêm nhưng không thấy.


Tên yêu râu xanh sa lưới pháp luật.

Đến sáng ngày hôm sau, xác cháu HQuyên được người thân tìm thấy trong khu rẫy trồng cao su, cách nhà 1,5km trong tư thế bị chôn trong một hố nhỏ, hai chân bị lòi lên trên mặt đất. Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy, HQuyên có dấu hiệu bị cưỡng hiếp, phần đầu bị nhiều vết thương do vật cứng đập vào gây tử vong.

Cơ quan điều tra đã tiến hành sàng lọc và xác định đối tượng Y Hông Byă (20 tuổi, trú cùng buôn Đak Tuôr) là nghi can. Sau 10 ngày tiến hành thu thập thông tin, công an đã bắt giữ Y Hông.

Tại cơ quan điều tra, “yêu râu xanh” khai nhận, vào trưa 15/12, Y Hông trở về nhà anh rể nhìn thấy cháu HQuyên đi ngang qua nên nảy sinh ý đồ hiếp dâm. Y Hông đã chạy theo sau, đến đoạn đường vắng thì bế cháu HQuyên đi tắt đến rẫy cao su rồi giở trò đồi bại.

Do cũng là người quen với gia đình anh Y Siêng, sợ cháu HQuyên về kể lại cho người lớn nghe sự việc nên sau khi thỏa mãn hành vi thú tính, Y Hông dùng tay bịt miệng và dùng đá đập vào đầu cháu cháu bé cho đến chết. Sau đó hắn vùi xác nạn nhân xuống hố đất nhỏ gần đó rồi bỏ đi.

Sau khi gây án, Y Hông xuống suối tắm rửa, đốt chiếc quần đang mặc để phi tangrồi về nhà mẹ đẻ ở.

C. NGUYÊN

Theo Infonet

Phần kết cảm động Đorêmon

Vì bộ truyện Đôrêmon có sự đóng góp của 2 người là đồng tác giả nên họ lấy bút danh chung là Fujiko F. Fujio. Vào năm 1987, cái liên kết đồng tác giả đã không còn nữa, một kết thúc chính thức cho tập truyện chưa bao giờ được hai người thảo luận tới. Từ khi ông Hiroshi Fujimoto chết vào năm 1996, mọi kết thúc của câu truyện chỉ là những giả thuyết của những người hâm mộ, đó là những giả thuyết sau: 1. Kết cục thứ nhất và cũng là kết cục lạc quan được đồn đại vài năm trước đây. Khi Đôrêmon không còn hoạt động nữa, Nôbita phải quyết định hoặc đổi pin cho Đôrêmon (như thế sẽ làm cho nó mất hết trí nhớ) hoặc chờ một người nào đó sửa được. Nôbita từ đó quyết tâm chăm chỉ học tập để khi ra trường có thể trở thành một giáo sư về người máy và lập trình viên trí tuệ nhân tạo và làm Đôrêmon sống lại, từ đó tìm lại được hạnh phúc. 2. Kết cục thứ hai bi quan hơn cho rằng Nôbita bị bệnh tự kỷ và tất cả những nhân vật trong truyện (kể cả Đôrêmon) chỉ là những nhân vật nó tưởng tượng ra để bớt đau khổ. Điều này đã làm rấtnhiều người hâm mộ thất vọng hoặc bực tức. 3. Kết cục thứ ba tỏ ra"kém" bi quan hơn, nhưng cũng mang nét buồn. Một hôm, Nobita ngã đập đầu xuống hòn đá, và từ lúc đó, cậu chìm vào trong cơn hôn mê và sống cuôc sống thực vật. Để có tiền cho cuộc phẫu thuật, Đôrêmon đã phải bán gần hết những bửu bối trong túi bốn-chiều của mình. Nhưng, cuộc phẫuthuật đã không thành công. Và bửu bối cuối cùng của Đôrêmon là vật có thể đưa Nôbita đến bất cứ nơi đâu, tại bất cứ thời điểm nào. Và, Nôbita đã chọn điểmđến là thiên đường. 4. Kết cục thứ tư là Đôrêmon sau khi đã giúp Nôbita nên người, trở thành người giàu có và yêu Xuka thì cậu ấy đã quay về thế giới tương lai. Nhưng cậu đã không thể ngăn nỗi nhớ về Nôbita nên đã quay về với Nôbita. Tuy nhiên đại đa số đều hy vọng rằng đây chỉ là tin đồn, để cho nhóm bạn 5 người này mãi mãi nằm trong lòng các độc giả nhỏ tuổi. Nguyên gốc tại: kejut.com/doraemon1 Nguyên gốc bản dịch của YoutaMoutechi